---
Lắng đọng buồn giữa cảnh sắc thu
Núi hoài vọng...còn mây hờ hững quá
Chẳng lẽ nào giờ đã thành xa lạ?
Chẳng lẽ nào lại hai ngã chia đôi?
*
Núi ngỡ ngàng trước khoảng cách xa xôi
Chôn chân đứng nhìn đất trời... ngơ ngác
Mây lơ lửng muôn phương đời phiêu bạt
Câu chung tình ai hát?dạ nhói đau
*
Tái tê sầu ... giọt lòng hóa mưa ngâu
Hau háu tuôn làm đục ngầu kí ức
Chữ hạnh phúc chỉ còn trong tiềm thức
Bao bi ai chứa chất mãi bên đời
*
Mây bên người...núi nào có còn vui
Lá héo úa nên nụ cười thu tắt
Núi nhớ mây nên sầu dâng chát mặn
Một niềm riêng ... héo hắt cả tâm hồn...
thơ rất hay
ReplyDelete