Thế là từ nay em sẽ sống không anh
Quên hết vui, buồn những tháng năm gắn bó
Chẳng còn dằn vặt ... con tim thôi khổ sở
Em quay trở về bến lặng bình yên
Giờ chẳng còn ai làm em mất ngủ triền miên
Chẳng còn điều gì nơi anh làm em thất vọng
Chẳng còn giọng nói làm lòng em dậy sóng
Mọi thứ xung quanh lại đơn giản như xưa...
Em chẳng còn ngồi buồn trong những đêm mưa
Chẳng còn nỗi nhớ về ai quay quắt
Dung dị với cuộc đời...an vui với cuộc sống thật
Anh phương nào...em đã hết dõi mắt theo
Trái tim em giờ chẳng còn nhịp yêu
Thanh thản đập nhẹ, đều và đúng mực
Trái tim em chẳng còn vì ai thổn thức
Em đã hết buồn những lúc không anh
Con đường em đi giờ cũng hóa màu xanh
An nhiên bước ...nhẹ tênh...hồn phơi phới
Trong câu hát xưa, em chẳng còn làm núi đợi
Anh là mây của trời....nên gió cứ cuốn trôi.
thơ rất hay
ReplyDelete