Cơn gió thoảng xôn xao hồn thơ nhỏ
Khẽ hong khô chút lắng đọng ưu phiền
Và đêm dài dường như bớt ngả ngiêng
Chỉ thoáng chốc...mà buồn như rụng rớt
*
Mưa lất phất dẫu giọt đau vẫn ướt
Nhưng xót xa đã nhợt nhạt bớt màu
Này gió ơi xin chớ vội đi mau
Để phố núi đêm hết màu hiu quạnh
*
Gió thoáng qua mà chồi vui mọc nhánh
Chút hoan ca hòa cùng nhịp mưa rơi
Em đã cười và vui nhiều đó gió ơi
Niềm vui khiến tâm hồn thôi giá buốt
*
Cơn gió mát hong sầu vương khóe mắt
Ngấn long lanh ươm một chút men say
Cám ơn đời đã gieo gió về đây
Để khoảng lặng đêm này thôi trống trãi
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
thơ rất hay
ReplyDelete