Phong lan tím nở rung rinh trước gió
Thoảng hương nồng như quyến rũ hồn ai
Chiều hạ buồn ngắm hoa xinh nhớ lại
Một bóng hình xa ngái tận chân mây
Ngày xưa đó hương hoa cũng ngất ngây
Khoe sắc thắm khiến cho người thổn thức
Ngày xưa đó với tình yêu rất thật
Người ước thề yêu duy nhất mình hoa
Ai cũng có một thuở sắc kiêu sa
Đến một ngày phôi pha cùng sương gió
Hoa cũng vậy tàn phai đem bỏ chợ
Câu chung tình người để gió cuốn trôi
Phong lan nở ngắm hoa ngẫm chuyện đời
Phận dâu bể chơi vơi cùng năm tháng
Thương kiếp hoa đến một lúc héo tàn
Chạnh lòng đau... thương ta kiếp đa mang.
Ngày xưa đó em như nhành hoa tím
ReplyDeleteNhững chiều buông lung linh nắng nghiêng nghiêng
Anh chạnh lòng ngắm hoa ngẫm niềm riêng
Mộng xa đưa hoa tình vườn ân ái
.
Hoa lan ấy nắng hanh chiều sương tái
Tàn lả cành theo nắng gió phôi pha
Ngẫm lại chuyện tình lòng của riêng ta
Như sắc hoa với bể dâu sỏi đá ............
.....
Bài thơ hoạ thật hay. Cám ơn thật nhiều!
Deletebài thơ rất hay
ReplyDelete