Se se cái rét đầu Đông
Tháng 11 chênh vênh đến lạ
Dáng hình năm xưa rệu rã
Chợt nhòa trong giấc mơ quen
Nặng lòng hoài niệm nhớ quên
Đêm bồng bềnh ru êm nỗi nhớ
Ta mắc nợ?
Hay người còn nợ ta?
Tháng 11 mảnh khảnh khúc tình ca
Thả hồn bồng bềnh trôi qua miền kí ức
Chạm vào niềm riêng ngỡ mất
Nụ tình vẫn trinh nguyên...
Lặng yên nhé hỡi giấc hiền
Để ta mơ nốt môi mềm nồng say
Cho yêu thương cũ chạm ngày
Tìm quên trong nhớ ngọt cay men đời...
bài thơ rất hay
ReplyDelete