Đêm quạnh quẽ có buồn nào hơn thế
Niềm tin không còn hạnh phúc rơi mấp mé
Nữa trên bờ nửa ngấp ngé vực sâu
*
Tháng Bảy buồn ... trời đỏ mưa Ngâu
Ngưu Lang mất dạng chẳng bắc cầu Ô Thước
Chức Nữ đau chẳng thể nào quên được
Vần vũ hóa cầu vòng sao mộng ước xa xăm?
*
Đêm vẫn là đêm mãi số kiếp tối tăm
Mãi lạnh lẽo, đủ chiếu chăn chẳng ấm
Đời bạc bẽo mà lòng hoài in đậm
Câu chung tình càng ngẫm càng đau
*
Hờn giận, nhớ mong cứ thế quyện vào nhau
Muốn buông tay, mà mãi sao chẳng thể?
Chẳng thốt thành lời dẫu chỉ là nên lẽ
Chữ tình đã trao sao ai nỡ bẻ đôi?
*
Và cứ thế cứ mãi chống cằm thôi
Dẫu chán ngấy ... dẫu biết là sốc nổi
Chẳng thể hết suy tư với nỗi lòng rắm rối
Trống rỗng tâm hồn...buồn thả cõi hư vô...
TEM!
ReplyDeleteNgày thứ tư vui nhiều nhé!
Dạ, em cám ơn Thầy! Thầy cũng vui nhiều ạ!
DeleteChúc ngày lễ vui nha em!
ReplyDeleteDạ, cám ơn anh nhiều ạ!
ReplyDeletethơ rất hay
ReplyDelete