Em tiễn biệt Thu bằng nỗi lòng trống vắng
Lá chao nghiêng ngoài trời khuya im ắng
Tiếng tạ từ nghe nghẹn đắng đầu môi
*
Sót chút niềm tin ...trách cơn gió cuốn trôi
Hi vọng rã tan để giấc mơ tàn lụi
Ngoảng lại ngó đống tàn tro vương bụi
Tiếc chút hương nồng ngắn ngủi thoảng qua nhanh
*
Chữ hạnh phúc vốn dĩ đã mong manh
Ai bất cẩn để yêu thương thành bất hạnh
Em đau xót...nhìn cành khô trổ nhánh
Kí ức tan tành...nào ghép được như xưa?
*
Phố núi đêm buồn...tí tách tiếng mưa
Em thút thít tiễn mùa trong nước mắt
Lời từ biệt ... màu lá vàng ươm sắc
Đón Đông về nghe lạnh ngắt trái tim đau...
Chưa tới trung thu, mần răng mà TIỄN MÙA sớm dữ rứa hè!
ReplyDeleteEm tiễn trước Thầy ạ! Cám ơn Thầy đã ghé thăm. Kính chúc Thầy luôn vui!:)
DeleteLâm li bi đát dử vậy !
ReplyDeleteCám ơn bạn vì đã ghé thăm!
DeleteBài thơ hay quá, nó gợi cho những ai nhớ về một khoảng lặng trong tâm hồn với mối tình đã gọi là quá khứ!!!
ReplyDeleteẢnh Avatar của bạn thật ấn tượng, cám ơn bạn đã ghé thăm và cho nhận xét!
Deletethơ rất hay
ReplyDelete